"Sức Hút Điên Rồ" của Trung Úy Tsurumi - Cuộc Độc Thoại Trong Doanh Trại Chứa Đầy Lý Tưởng và Dục Vọng

Đêm buông xuống, bão tuyết gào thét bên ngoài, nhưng trong lều quân lại chết lặng. Ngọn đèn dầu leo lét ném những mảnh bóng vỡ vụn—khi soi rõ khuôn mặt người lính, khi lại nuốt chửng họ vào bóng tối. Trong không khí ấy, Tsurumi Atsushi bước tới. Băng gạc trên trán đã thấm ướt; dịch não hòa máu đóng thành vệt loang lổ như huân chương kỳ dị. Ông không che giấu. Ngược lại, ông cố tình để ánh lửa chiếu rõ vết thương, như chứng minh "sự tỉnh táo" vượt trên kẻ thường bằng hộp sọ vỡ của mình.

1.webp

Ông cất tiếng. Giọng không lớn, nhưng chứa nhịp điệu cuốn hút không thể cưỡng lại, tựa sóng xô vào tim gan mọi người. "Chúng ta đã đổ máu, đã bị bỏ rơi. Đế chế đòi hỏi hy sinh nhưng chẳng ban ân huệ."Giọng Tsurumi đột ngột trầm xuống. Những người lính nín thở. Họ biết đây không phải bài diễn thuyết thông thường—nó là độc thoại có thể bật tung tâm hồn. "Nhưng giờ đây—vàng đã trong tầm tay! Nó là chìa khóa, ngọn lửa, nền móng của trật tự mới!"Ông ngẩng phắt đầu, đôi mắt rực lửa dị thường dưới ánh đèn. Trong khoảnh khắc ấy, mọi tâm hồn dường như bị đôi mắt ấy thâu tóm, không thể thoát ra.

2.webp

Biểu cảm những người lính biến đổi. Kẻ khẽ run góc miệng, như ngọn lửa bùng trong tim; người nắm chặt tay, sẵn sàng theo bước sức mạnh này vào cõi chết; kẻ khác im lặng, bị dằn vặt bởi xung đột không nói nên lời. Tất cả đều biết vị thiếu úy này không "bình thường." Sau chấn thương não, Tsurumi chênh vênh giữa tỉnh táo và điên loạn, lời nói thường cháy bỏng nhiệt huyết phi nhân. Chính điều đó khiến ông nguy hiểm, mê hoặc—thậm chí linh thiêng. Với hộp sọ vỡ, ông đạt được nỗi ám ảnh sâu hơn bất kỳ kẻ phàm tục nào.

3.webp

Tsurumi tiếp tục, giọng gấp gáp như muốn đốt cháy đêm đông:

"Bằng khối vàng này, ta sẽ rèn nên nước Nhật chân chính! Không còn bị Honshu kiềm tỏa, không còn bị lãng quên nơi biên ải băng giá! Tương lai này thuộc về chúng ta—về các người!"

Lời lẽ như lưỡi dao đâm vào tim. Những người lính bắt đầu nghẹn ngào đáp lại, điệp khúc như sóng vọng trong bóng tối. Đó là hạt giống điên rồ đâm rễ trong lều. Nhưng nụ cười Tsurumi lạnh như băng. Ông không phải kẻ mộng mơ mà là kẻ giật dây khoác áo lý tưởng. Ông biết cách bật công tắc tâm hồn; ông thấu hiểu nỗi khát khao tương lai trống rỗng của binh lính. Ông sẽ lấp đầy khoảng trống ấy bằng "vàng," dù phải trả giá bằng sinh mạng vô số.

4.webp

Trong thế giới Kamuy Vàng, Tsurumi xuất hiện hết lần này đến lần khác. Dù thề nguyền bí mật với thuộc hạ (như trong Tập 5) hay ở chương sau, ông như giáo chủ giáo phái—mang vết sẹo làm huân chương thiêng, sự điên rồ làm đức tin. Ông không phải kẻ phản diện đơn thuần mà là quái vật đan từ lý tưởng và khát vọng, sức hút của ông gắn liền hiểm nguy.

Đêm ấy, chiếc lều trở thành sân khấu của riêng ông. Trong ánh sáng mờ ảo, lòng trung thành và lý trí người lính bị tước bỏ, chỉ còn lại sự cuồng tín với "bản thiết kế tương lai." Và nhiệt huyết ấy sẽ thiêu rụi đồng tuyết Hokkaido, trộn lẫn máu với vàng, không cho ai lối về.

Nếu muốn chứng kiến tài hùng biện mê hoặc của vị thiếu úy, hãy mở Kamuy Vàng và bước vào chiếc lều quân để nghe lời thì thầm của Thiếu úy Tsurumi.
Important Notice
Bookmark Notice