Gió đêm tuyết cuốn theo tinh thể băng, thì thầm giữa rừng thông tĩnh lặng. Ánh lửa bập bùng soi rõ đôi mắt trong veo nhưng khắc họa một chút u buồn của cô gái. Asirpa lặng lẽ ngồi bên đống lửa, cây cung săn đặt trên đùi. Cô không nói lời nào, ánh mắt dán chặt vào ngọn lửa. Lửa liếm nhẹ vào củi, phát ra tiếng nổ lách tách, như đang đáp lại sự hỗn loạn trong lòng cô. Từ khi cuộc săn vàng bắt đầu, một cái tên đã ám ảnh cô—Wilk, người cha từng cầm tay cô, dạy cô theo dấu con mồi và hát cho cô nghe những bài ca Ainu.

Thế nhưng, càng tiến sâu vào bí ẩn về kho báu, hình bóng ấm áp của cha càng trở nên mờ nhạt. Mọi ký ức về Wilk dần bị nhuốm màu máu trên hành trình. Có kẻ bảo ông vì tương lai người Ainu mà phản bội; kẻ khác khăng khăng ông đẩy vô số người vào ngõ cụt; thì thào rằng chính ông đứng sau cả cuộc tranh giành vàng. Asirpa từ chối tin điều đó. Song sự thật như cơn gió lạnh tê tái, không thương tiếc xóa xuống trái tim cô. Nụ cười hiền từ của cha và hình ảnh lạnh lùng của “kẻ phản bội” bắt đầu chồng lấn, khiến ngực cô thắt lại đau đớn.

Mảnh ký ức hiện về: đôi bàn tay từng vuốt tóc cô âu yếm, lời nhắn nhủ "Asirpa, con phải sống."Giờ đây chúng hòa quyện cùng những lời buộc tội Wilk: phản bội đồng minh, khơi mào đổ máu, hy sinh tất cả vì dân tộc. Lửa bập bùng, phác họa khuôn mặt cha khi thì dịu dàng, khi lại xa lạ. Lần đầu Asirpa nhận ra, “sự thật” không đơn thuần là những điều lạnh lùng. Nó là con dao hai lưỡi—có thể bẻ gãy tình thân và xé toạc vận mệnh cả dân tộc.

Khi hành trình tiến gần câu trả lời, quyết tâm trong Asirpa lặng lẽ chuyển mình. Cô không còn là cô gái theo chân Saichi Sugimoto, cũng chẳng phải người dẫn đường tìm vàng. Giờ đây cô gánh trên vai nghịch lý giữa trách nhiệm với đồng bào và tình yêu dành cho cha. Cô khao khát sự thật nhưng lại sợ hãi sự tàn nhẫn của nó. Dưới ánh lửa, đôi mắt cô rực sáng, như đang nói với cha vượt thời gian: "Nếu lựa chọn của cha thật sự là phản bội... thì con sẽ đi đến tận cùng để tự mình nhìn thấy."
Đêm càng khuya, lửa dần tàn nhưng ngọn gió vẫn gào thét. Asirpa ôm chặt cây cung—bảo vật chứa đựng kỷ niệm với cha, cũng là vận mệnh mà cô phải tự mình cầm nắm. Giữa tình thân và sự phản bội chẳng có ranh giới rõ ràng, như chính thứ vàng kia: nó có thể thắp lên hy vọng hoặc bùng cháy bạo tàn. Cô gái biết rõ: bí mật của cha không chỉ là chuyện riêng của cô. Nó là chìa khóa vận mệnh cả dân tộc Ainu.

Gió đêm đồng tuyết thổi tắt tàn lửa cuối cùng, nhưng ngọn lửa cháy rực hơn cả vẫn còn trong mắt thiếu nữ. Asirpa biết mình phải tiến bước, bất kể sự thật về cha tàn khốc thế nào. Con đường này có thể làm cô tan nát cõi lòng, có thể thách thức niềm tin về “sự phản bội” lẫn “lòng trung thành”. Nhưng chỉ khi đối diện, cô mới có thể đưa ra câu trả lời không lay chuyển—cho cha mình và cả dân tộc. Màn đêm số phận đang dần hé mở, và cô không còn là người đi theo, mà là kẻ sẵn sàng viết nên đáp án cho riêng mình.
Khi sự thật hiển lộ, liệu tình thân có còn?
Hãy theo dấu Asirpa để khám phá những bí mật cha cô Wilk để lại, đắm chìm vào hành trình thấm đẫm trung thành và phản bội. Nhấn để mở ra câu chuyện định mệnh này.