Cánh cửa sắt đóng sầm, xé toang màn đêm vùng cực bắc.
Tiếng kim loại nghiến trên nền đá vang vọng khắp bức tường cao như quái vật biển sâu bứt đứt xiềng xích. Nhà tù Abashiri—chốn địa ngục mang tên "vực thẳm"—cuối cùng bùng lên trong hỗn loạn.

Lửa quyện tiếng thét, không khí ngột ngạt mùi gỗ cháy và máu. Tù nhân xô đẩy, gầm rú, cắn xé nhau để giành lối thoát. Trật tự sụp đổ; kỷ luật thép tan biến. Ngay cả lớp băng trên tường cũng như bốc hơi giữa làn sóng nhiệt.
Hành lang hẹp như chiếc bẫy thú, bóng tối mở ra như những hàm răng quái vật.
Saichi Sugimoto lao qua hỗn loạn, ánh mắt tĩnh lạnh. Chiến tranh Nga-Nhật đã khắc những bài học vào xương cốt anh—kẻ bước qua núi xác chết không nao núng nơi đây. Nhưng anh hiểu: kẻ thù không chỉ là cai ngục. Mà còn là tham vọng trong mắt đồng đội.

Hajime Tsurumi bám sát phía sau, khẩu súng trường lạnh giá tựa vai. Mỗi bước chân là một sự tính toán. Hỗn loạn là tấm màn hoàn hảo. Khi tiếng súng nổ trong hành lang, chẳng ai phân biệt được viên đạn nhắm vào kẻ thù hay "đồng minh." Khóe môi anh khẽ cong—nụ cười như thì thầm: Trong cuộc đào tẩu này, ai mới là con mồi?
Nơi khác, Toshizō Hijikata di chuyển như bóng ma. Võ sĩ samurai thất thế bảy mươi tuổi di chuyển chậm hơn đám trẻ, nhưng với sự kiểm soát tĩnh lặng. Cuộc bạo loạn như ván cờ anh sắp đặt. Tự do không phải mục tiêu duy nhất; ông tìm cách tạo dựng trật tự mới từ hỗn mang. Ông có vẻ không vội nhưng luôn xuất hiện đúng nơi quyết định—con cáo già giật dây trong bóng tối.

Giữa hành lang đen, lưỡi dao chém xé ánh lửa. Xích sắt loảng xoảng; máu bắn lên đá. Trái tim đập dồn như trống trận. Kẻ bò về phía cửa thoát, thở hổn hển. Kẻ khác quay người vung kiếm, hạ gục "bạn tù" trong nháy mắt. Tin tưởng và phản bội chỉ cách hơi thở.
Giữa địa ngục, đôi mắt Asirpa vẫn rực sáng.
Hình hài nhỏ bé nàng dường như lạc lõng, nhưng nàng cháy như ngọn lửa giữa đêm. Vàng không chỉ là giàu sang—nó là hy vọng cho người Ainu. Nàng không đánh mất mình trong điên loạn. Nghiến răng, nàng lao theo Sugimoto.

Cuối hành lang, cánh cổng sắt khổng lồ chế nhạo mọi nỗ lực. Ngay cả sau phản bội và máu đổ, tự do thực sự vẫn bị chặn đứng. Súng canh bắn chớp bên ngoài; tiếng gầm tù nhân rung chuyển không gian. Cánh cổng thành rào chắn cuối giữa trật tự và hỗn mang.
Máu rơi trên bùn và lửa. Kẻ chạm tới cổng chỉ để ngã xuống, xác thành bậc thang. Kẻ khác gục giữa bước, xuyên thủng bởi đạn tối.
Trong chốn luyện ngục, mỗi linh hồn chạy vì khát khao riêng: Sự bất khuất của Sugimoto, tham vọng Tsurumi, mưu lược Hijikata, quyết tâm Asirpa. Số phận họ đan cài trong ánh lửa.

Cổng sắt đổ sầm với tiếng gầm điếc tai. Âm vang cảnh báo: *Trốn chạy không chỉ diễn ra sau bức tường, mà còn trong tim người.*Nhà tù thực sự không làm từ sắt—nó được xây từ dục vọng và phản bội.
Đêm ấy, không ai dám khẳng định mình "rời Abashiri mà còn sống."
Ai sống sót? Ai phản bội? Ai giật dây?
Khám phá Kamuy vàng để vén màn sự thật đằng sau nhà tù Abashiri!