Chú Chim Nhỏ ở Phòng Y Tế: Lớp Học Bí Mật của Sakamoto

Ánh nắng buổi chiều xiên qua những tấm rèm chớp, cắt những dải sáng nhỏ trên bức tường trắng của phòng y tế. Không khí phảng phất mùi thuốc sát trùng đặc trưng, lấp ló tiếng chim sẻ và tiếng ồn ào từ xa vọng lại từ sân chơi.

Ngoài hành lang, một bóng người nín thở. Đó là thầy Sumida, giáo viên thể dục, tay nắm chặt chiếc còi, vẻ mặt như một con thú rình mồi trong đám cỏ. Thầy đã chờ đợi khoảnh khắc này rất lâu rồi – cậu học sinh Sakamoto luôn bảnh bao và hoàn hảo đến mức không thể chê trách kia, chắc chắn cũng có điểm yếu của mình.

"Nếu trong giờ học mà trốn vào phòng y tế lười biếng, để ta bắt được, thì hình tượng hoàn hảo không tỳ vết của cậu ta sẽ sụp đổ thôi!" Sumida thầm cười lạnh lùng, những nếp nhăn ở khóe mắt căng ra vì sự mong đợi.

1.webp

Thầy cẩn thận nhìn qua khe cửa, chỉ thấy tấm rèm trắng bên giường khẽ đung đưa. Sakamoto đang ngồi trên ghế, dáng vẻ thanh lịch, không giống một học sinh cấp ba, mà giống như một người mẫu trong bìa tạp chí. Cậu cúi đầu, những ngón tay thon dài đang nâng một chiếc cốc giấy dùng một lần. Chiếc ống hút chạm nhẹ vào mép cốc, nhưng trong cốc không phải là cậu đang uống nước—

Ngay lúc đó, mắt Sumida bỗng sáng rực: Cuối cùng cũng bắt được rồi! Thầy gần như không kìm được nữa liền đẩy cửa vào, giọng nói như một lời tuyên án: "Sakamoto! Em ở đây ăn vụ—"

Lời nói đột nhiên nghẹn lại.

2.webp

Bên cạnh chiếc cốc, một chú chim nhỏ bộ lông xơ xác đang co mình trong một cái tổ nhỏ gấp từ khăn, trên cánh còn được băng bó cẩn thận. Nó ngẩng đầu lên, chiếc mỏ chạm nhẹ vào ống hút, nhấm nháp từng giọt nước chảy xuống từ từ. Sakamoto hơi cúi người xuống, vẻ mặt tập trung như đang canh giữ một nghi thức cực kỳ quý giá.

"Cái này..." Sumida há hốc mồm, đứng chết trân tại chỗ.

Sakamoto ngẩng nhìn thầy, đôi mắt phản chiếu ánh sáng dịu dàng, không một chút hoảng hốt. Cậu chỉ giải thích nhẹ nhàng: "Em tìm thấy nó ở gần sân chơi. Có lẽ nó bị thương ở cánh. Thầy làm ơn nói khẽ thôi ạ, nó vẫn đang hồi phục."

Ngay lúc đó, ngực Sumida như bị vật gì đó đập mạnh. Những lời trách mắng đã chuẩn bị sẵn, nụ cười chiến thắng dự tính – tất cả đều tan vỡ, thay vào đó là một nỗi xấu hổ muộn màng.

3.webp

Không khí trong phòng y tế dường như càng thêm tĩnh lặng. Chiếc đồng hồ trên tường vẫn tích tắc, nhưng mỗi tiếng tích tắc như nhắc nhở Sumida: Thầy đã sai.

Thầy cố gắng tìm lại giọng nói của mình, nhưng chỉ có thể ho khan một tiếng: "Thì ra... là vậy."

Thầy lùi ra cửa, ngón tay vô thức siết chặt chiếc còi, muốn thổi nhưng không sao thổi lên tiếng. Gió từ hành lang thổi vào, làm mát mồ hôi trên thái dương thầy, cũng xua tan sự đắc ý vừa rồi.

Sakamoto không giải thích thêm, chỉ đẩy chú chim gần cửa sổ hơn một chút, để nó đắm mình trong ánh nắng dịu dàng. Khoảnh khắc đó, hành động và thần thái của cậu bình thản đến tột cùng, như thể "chăm sóc một chú chim" đối với cậu không phải là một hành động nghĩa hiệp đặc biệt, mà chỉ là việc thường ngày đương nhiên.

Sumida đứng ở cửa, ánh mắt dần trở nên phức tạp. Thầy tưởng mình sẽ thấy một cậu thiếu niên kiêu ngạo, ngạo mạn, nhưng lại thấy một điều gì đó khó diễn tả hơn nhiều – một sự tử tế thanh lịch, không mang theo bất kỳ vẻ phô trương nào.

Khi thầy quay lưng bước đi, thứ nổi lên trong lòng không phải niềm vui chiến thắng, mà là một sự kính trọng thầm kín.

4.webp

Giáo Dục Đích Thực

Liệu chú chim nhỏ đó sau này có bình phục và bay đi hay không, Sumida không nhớ rõ nữa. Nhưng thầy nhớ rất rõ cảnh tượng khi thầy đẩy cánh cửa phòng y tế lúc đó.

Trong buổi chiều yên tĩnh ấy, lần đầu tiên thầy nhận ra rằng, giáo dục đích thực không phải là bắt lỗi người khác, mà là học cách nhìn thấy những hành động tử tế.

Còn Sakamoto, chưa bao giờ cố tình phô trương, chỉ bằng cách riêng của mình đã nói với những người xung quanh rằng: Sự thanh lịch không phải là tư thế diễn cho người khác xem, mà là bản năng tự nhiên nhất khi đối mặt với một sinh mệnh nhỏ bé.

Không phải anh hùng nào cũng xuất hiện thật ồn ào, có người chỉ đơn giản đưa tay ra vào buổi chiều yên tĩnh nhất.

Nhấn đọc để xem Sakamoto còn viết nên bao nhiêu "câu chuyện thầm lặng của người hùng".

Important Notice
Bookmark Notice