Đêm Loại Trừ Đầu Tiên – Lựa Chọn và Phản Bội

Gió đêm trên sân lạnh buốt. Bầu trời không một vì sao, chỉ có ánh đèn trắng xóa từ mái sân chiếu xuống. Trong khoảnh khắc ấy, Isagi Yoichi cảm thấy mình như bị nhốt trong lồng. Xung quanh là những gương mặt xa lạ, ba trăm tiền đạo bị ném vào đây, chỉ những kẻ chiến thắng mới được đi tiếp. Những người thua cuộc, không chỉ mất đi một trận đấu, mà là mất đi tư cách trở thành tiền đạo số một thế giới.

1.webp

Bachira Meguru cười vỗ vai Isagi, nụ cười thuần khiết như một đứa trẻ. Nhưng Isagi hiểu rằng, trong giây tiếp theo, chính Bachira cũng có thể hạ gục mình. Bởi luật chơi tàn khốc và trực diện – đá bóng trúng người khác, đối phương sẽ bị loại. Mỗi lần chạm bóng trên sân, đều tương đương với việc đập tan giấc mơ của người khác.

Hơi thở trở nên gấp gáp, tim đập thình thịch. Isagi nhìn chằm chằm vào quả bóng dưới đất, vô số ý nghĩ lướt qua tâm trí. Chuyền hay sút. Chọn để người khác ngã xuống, hay chính mình ngã xuống. Trận loại trừ đầu tiên không cần chiến thuật, không cần hợp tác, chỉ cần tự bảo vệ mình. Như một con thú, đá quả bóng đi, để người khác ngã xuống trước.

2.webp

Ánh đèn kéo dài những bóng hình trên cỏ. Quả bóng lăn dưới chân, phát ra tiếng ma sát đục đục. Có người xông tới, ánh mắt đầy hung hãn. Isagi vô thức che chắn bóng, cậu có thể cảm nhận mồ hôi lăn dài trên cổ. Đây không phải một trận đấu thông thường, mà là đêm phản bội bắt đầu.

Cậu nhớ lại nụ cười của Bachira. Đôi mắt ấy không chút sợ hãi, chỉ có sự mong đợi thuần túy, như đang nói "đá đi, đây mới là bóng đá thực sự". Chân Isagi nhấc lên, nhưng tim đau thắt. Đá trúng người khác, đồng nghĩa với xé nát tương lai của họ. Nhưng nếu không đá, chính cậu sẽ bị xé nát.

3.webp

Khoảnh khắc quả bóng lao đi, không khí như bị cắt đôi. Ai đó ngã xuống đất, ánh mắt vô hồn. Tiếng chuông vang lên từ rìa sân, đó là tín hiệu của sự loại trừ. Ngón tay Isagi run rẩy, dạ dày co thắt. Nhưng cậu không có thời gian để suy nghĩ, bởi ngay giây tiếp theo, quả bóng mới lại lao tới. Nhiều người hơn lao vào nó, nhiều bóng hình hơn ngã xuống.

Đêm này, tình bạn bị xé nát, giấc mơ bị chà đạp. Kẻ gào thét, người im lặng. Kẻ cười nhạo đá bóng đi, như tận hưởng cảm giác phá hủy kẻ khác. Cũng có kẻ mắt trống rỗng, không dám ra chân, giây tiếp theo đã bị trúng bóng và loại. Đêm đầu tiên ở Blue Lock, đã nói với họ bằng cách tàn khốc rằng, chỉ có giẫm đạp lên người khác, mới có thể đi xa hơn.

4.webp

Bóng dáng Kunigami Rensuke nổi bật giữa đám đông. Anh cao lớn và điềm tĩnh, nhưng động tác lại dữ dội hơn bất kỳ ai. Anh không do dự, nhắm mục tiêu và sút bóng dứt khoát. Ai đó kêu đau ngã xuống, nhưng ánh mắt Kunigami vẫn lạnh lùng. Như thể nói rằng, đây chính là niềm tin của anh. Để trở thành đỉnh cao, trước tiên phải biến đồng đội thành bàn đạp.

Ở phía khác, tiếng cười của Barou Shouei đặc biệt chói tai. Anh ta lao vào bóng như thú hoang, mỗi cú đá đều mang theo sự khoái cảm tàn nhẫn. Khi người khác ngã xuống, anh ta thậm chí gầm lên ăn mừng, như thể đang giẫm nát kẻ thù chứ không phải đồng đội. Sự hiện diện của anh ta khiến không khí căng thẳng hơn, như một con sư tử xông vào lồng, sẵn sàng vồ lấy bất kỳ ai.

5.webp

Dần dần, số người trên sân giảm đi. Những người ngã xuống được nhân viên mang đi, bóng lưng dưới ánh đèn càng thêm cô độc. Họ cúi đầu, không dám nhìn ai, như vừa đánh mất trụ cột của cả cuộc đời. Kẻ nghiến răng, mắt đầy nước mắt; kẻ quỳ sát trên cỏ, mãi không chịu đứng dậy. Sự trống trải của sân bóng ngày càng nặng nề, mọi âm thanh đều được khuếch đại—tiếng thở, tiếng bước chân, tiếng tim đập, như những lời cảnh báo vang bên tai.

Isagi nhìn quanh, cảm thấy không khí ngày càng loãng đi. Những kẻ còn lại đều như thú hoang, ánh mắt hung dữ và tập trung. Mỗi cú đá đều nhanh đến mức không kịp suy nghĩ. Loại trừ không còn chỉ là con số, mà là những bóng hình không ngừng thu hẹp, những ngọn lửa không ngừng bị dập tắt.

Isagi thở gấp, cỏ dưới chân bị cậu giẫm nát. Cậu ngẩng đầu, thấy Bachira vẫn đang cười. Trong khoảnh khắc ấy, cậu chợt hiểu, Bachira không phải đang chờ đợi sự do dự của cậu—mà đang chờ đợi con người thực sự của cậu xuất hiện. Không phải tiền đạo trung học do dự kia, mà là tiền đạo dám phản bội, dám lựa chọn.

Quả bóng bay lên không, ánh đèn chiếu rõ quỹ đạo của nó. Sự điềm tĩnh của Kunigami, sự cuồng mãnh của Barou, sự thuần khiết của Bachira—tất cả đều hòa quyện trong đêm nay. Isagi lao tới, trong lòng không còn âm thanh nào khác, chỉ một câu nói—"Ta không thể ngã xuống."

Nhấn để đọc xem Isagi đã bước bước quyết định đầu tiên thế nào trong đêm tàn khốc này.

Important Notice
Bookmark Notice