Sự thức tỉnh của Nagi Seishiro trong "Blue Lock"

Sân bóng đêm, ánh đèn xé toạc màn đen như những lưỡi dao. Không khí căng thẳng tràn ngập, mỗi hơi thở đều nóng rát và nặng nề. Tiếng ồn ào từ khán đài dồn dập như sóng biển, liên tục đập vào tim các cầu thủ. Nagi Seishiro đứng trên thảm cỏ, ánh mắt lơ đãng. Bước chân lỏng lẻo, vai hơi thả xuống, như thể trận đấu này chẳng liên quan gì đến cậu.

Cậu vốn luôn như thế. Với Nagi, bóng đá không phải là giấc mơ, cũng chẳng phải điều buộc phải theo đuổi. Không cần tập luyện, cậu vẫn có thể thực hiện những động tác khiến người ta kinh ngạc, những gì người khác đổ mồ hôi, đổ máu mới có được, cậu chỉ cần khẽ chạm là thành công. Chính vì thế, cậu đánh mất khát vọng.

Trong mắt mọi người, cậu là thiên tài; nhưng trong mắt chính mình, tất cả chỉ là trò tiêu khiển vô vị.

1.webp

Nhưng BLUE LOCK thì khác. Ở đây, mỗi cầu thủ đều như một con thú bị dồn đến bước đường cùng. Isagi với ánh mắt kiên định, chạy đến giây cuối cùng vẫn nghiến răng không bỏ cuộc. Bachira lúc nào cũng cười trên sân, nhưng sau nụ cười là một ý chí bất khuất. Họ chiến đấu vì từng bàn thắng, thậm chí chấp nhận tan xương nát thịt. Nagi nhìn thấy, nhưng không hiểu. Cậu không thể lý giải tại sao có người lại dốc hết tất cả chỉ vì một quả bóng.

Cho đến khoảnh khắc ấy. Quả bóng vẽ một đường cong phi thường trên không. Tốc độ nhanh đến đáng sợ, như muốn xé nát bầu trời đêm. Khán giả nín thở. Gió ngừng thổi, thậm chí cỏ cũng run rẩy chậm lại. Ánh mắt của Isagi và Bachira giao nhau trên không trung—họ biết đó là khoảnh khắc định đoạt trận đấu. Mọi người đều nghĩ đó là đường chuyền không thể nào bắt được.

Nhưng Nagi đã động. Thân người nghiêng tới, bước chân bỗng dứt khoát. Như con thú tỉnh giấc, ánh mắt trở nên sắc bén. Khoảnh khắc bật nhảy ấy, cậu vứt bỏ sự lười biếng, vứt bỏ sự thờ ơ. Mũi chân đón lấy quỹ đạo của bóng. Một âm thanh chạm bóng giòn tan vang lên, quả bóng ngoan ngoãn dừng lại dưới chân cậu như bị phù phép. Khán đài bùng nổ trong tiếng reo hò dữ dội. Cú chạm ấy không còn là màn trình diễn tài năng hờ hững nữa—mà là tiếng gào chiến đấu.

2.webp

Nagi cúi đầu nhìn quả bóng dưới chân, tim đập loạn nhịp. Lần đầu tiên cậu cảm nhận được—không phải bị động, không phải phiền phức, mà là khát vọng thật sự.

Isagi nhìn cậu, ánh mắt phức tạp. Trong BLUE LOCK, cậu luôn tin mình là người theo đuổi giới hạn của tiền đạo, muốn vượt qua tất cả. Thế nhưng lúc này, sự hiện diện của Nagi lại áp đảo, sắc bén đến mức khiến tim cậu căng thẳng. Nụ cười của Bachira cũng tắt ngấm trong thoáng chốc. Cậu hiểu—thiên tài lười biếng kia cuối cùng cũng đã bùng cháy. Trong đầu Nagi lóe lên một suy nghĩ rõ ràng:

“Tôi muốn thắng.”

Lần đầu tiên, cậu không còn chỉ thụ động nhận bóng từ đồng đội—mà là khát vọng trào dâng từ tận sâu thẳm.

3.webp

Trận đấu không dừng lại. Đối thủ áp sát gắt gao hơn. Isagi nghiến răng, bước chân loạng choạng nhưng vẫn lao lên. Nhịp điệu của Bachira vẫn linh hoạt, cậu cười, nhưng hơi thở đã nặng nề.

Nagi thì khác. Cú lao lên của cậu dứt khoát, gọn gàng, không một chút chần chừ. Quả bóng ngoan ngoãn dưới chân, như thể ngay từ đầu đã là con mồi của cậu. Cậu ngẩng đầu, ánh mắt xuyên qua hàng thủ, khóa chặt khung thành. Khoảnh khắc ấy, ánh mắt không còn rỗng tuếch nữa—mà rực sáng chiến ý.

Cú sút.

Sức mạnh và góc độ hoàn hảo đến cực hạn. Quả bóng xé gió, lao thẳng vào góc chết.

Bàn thắng.

Khán đài nổ tung như núi lửa phun trào. Khán giả cuồng nhiệt, tiếng hò hét vang dội trời đất.

4.webp

Nagi đứng tại chỗ, lồng ngực phập phồng. Cậu không còn là cậu bé ngại đi thêm một bước nữa. Trọng lượng của chiến thắng đè lên, cậu cảm nhận được một niềm khoái lạc chưa từng có. Isagi lao đến, ánh mắt rực lửa. Cậu không nói nhiều, nhưng cảm xúc phức tạp đã hiện rõ. Bachira cũng chạy đến ngay sau đó, nụ cười trở lại nhưng nay đã sắc lạnh hơn. Ba người họ đứng cạnh nhau, hơi thở hòa quyện. Không cần lời nói, tất cả đều hiểu—khoảnh khắc này đã thay đổi mọi thứ.

Nagi không còn chỉ là thiên tài dựa vào tài năng. Cậu thật sự đã bước vào cuộc chiến. Sự thức tỉnh của Nagi không phải là phép màu, mà là ngọn lửa được thắp sáng sau nhiều lần bị dồn đến giới hạn. Isagi cho cậu thấy sự ám ảnh, Bachira khiến cậu cảm nhận được đam mê. Trong những phút chiến đấu bên nhau, cậu buộc phải đối diện với chính mình, buộc phải hiểu rằng—bóng đá không phải là gánh nặng, mà là điều cậu thật sự muốn nắm giữ. Sự vô dục vô cầu ngày trước, giờ đã bị bỏ lại phía sau. Cậu muốn thắng. Và Isagi cùng Bachira, trong quá trình đó, đã trở thành những người đồng hành mạnh mẽ nhất trên con đường tiến về phía trước.

Ánh đèn sân bóng vẫn chói lòa. Tiếng hò hét khán giả vẫn cuồn cuộn. Nagi Seishiro đứng trên sân, vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt kiên định.

Cậu đã thức tỉnh. Trận chiến chỉ vừa bắt đầu.

Nhấn để đọc "TIỀN ĐẠO SỐ 1 - BLUE LOCK" và dõi theo sức mạnh thức tỉnh này.


Important Notice
Bookmark Notice