Phần đầu tiên của Chainsaw Man kể về một cậu bé nghèo đến mức chỉ còn lại một con chó quỷ bên cạnh — và hành trình sinh tồn của họ. Nghe có vẻ điên rồ, nhưng cảm xúc của nó lại chân thật hơn những gì ta tưởng. Đây không phải là câu chuyện về anh hùng cứu thế giới, mà là về một người chỉ muốn có một “cuộc sống bình thường”.
Tatsuki Fujimoto bắt đầu đăng tải bộ truyện này vào năm 2018 trên Weekly Shonen Jump. Giống như các manga shonen khác, truyện có chiến đấu, có trưởng thành, có cái chết. Nhưng ai đã đọc rồi đều biết rằng, nó khác biệt hoàn toàn. Nó giống như một tiểu thuyết trưởng thành pha lẫn đau đớn và hài hước đen tối.
Denji: Cậu Bé Bò Lên Từ Đống Rác
Denji là một thiếu niên ngập trong nợ nần, sống bằng cách bán nội tạng và làm thuê. Cậu không có cha mẹ, không có tương lai. Người bạn duy nhất của cậu là Quỷ Cưa — Pochita, một sinh vật nhỏ trông như con chó có lưỡi cưa trên đầu. Với Denji, Pochita chính là gia đình duy nhất.
Ở đầu câu chuyện, Denji bị yakuza phản bội và giết chết trong một nhiệm vụ. Pochita đã hy sinh bản thân, hiến trái tim cho Denji. Cậu được hồi sinh như một sinh vật lai giữa con người và quỷ — Chainsaw Man.
Từ khoảnh khắc đó, thế giới của Fujimoto bắt đầu vận hành. Ở đây không có anh hùng lý tưởng nào cả. Denji chỉ muốn được ăn no và có một cô bạn gái. Những giấc mơ của cậu nghe có vẻ trẻ con, nhưng chính vì quá bình thường nên lại khiến người ta xót xa.

Makima: Biểu Tượng Của Sự Kiểm Soát Và Dục Vọng
Denji được tuyển vào Cục An Toàn Công Cộng và gặp cấp trên của mình — Makima. Cô xinh đẹp, dịu dàng, thông minh, nhưng thái độ của cô đối với Denji luôn mập mờ. Cô vừa như đang chăm sóc thú cưng, vừa như đang thuần hóa một con thú hoang. Cô cho Denji thức ăn, nơi ở, cảm giác được thuộc về — và cả hy vọng rằng cuối cùng cậu cũng được cần đến.
Nhưng Makima cũng là biểu tượng của “sự kiểm soát”. Cô đại diện cho quyền lực — thứ khiến con người khuất phục một cách tự nguyện. Lời nói của cô nghe như mệnh lệnh, nhưng giọng điệu lại dịu dàng đến mức khiến người ta buông bỏ cảnh giác. Tình yêu của Denji dành cho cô không phải là lãng mạn, mà là sự phụ thuộc — sự mù quáng của một người khao khát được chú ý.
Fujimoto phơi bày mặt tối của “sự chi phối”: đôi khi, con người không bị ép buộc, mà chính họ tự nguyện phục tùng. Denji yêu Makima, nhưng cũng sợ cô. Cậu khao khát được cô công nhận, nhưng mãi mãi không có được. Sự “dịu dàng đầy thao túng” ấy kéo dài suốt cả câu chuyện.

Những Người Đồng Đội: Sợi Dây Liên Kết Giữa Những Con Người Bình Thường
Trong Cục An Toàn Công Cộng, Denji gặp Aki Hayakawa và Power. Ba người họ được phân cùng một đội, tạo thành một “gia đình nhỏ” kỳ lạ nhưng chân thật.
Aki là hình mẫu đối lập — nghiêm túc và kiềm chế. Anh căm ghét quỷ vì gia đình bị chúng giết hại. Nhưng khi sống cùng Denji, anh dần học cách buông bỏ thù hận. Anh giống như một người anh trai, một người đàn ông mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng sống tiếp.
Power, Quỷ Máu, thì ích kỷ, nóng nảy và hay khoe khoang — nhưng trong những khoảnh khắc quyết định, cô sẵn sàng liều mạng vì bạn bè. Mối quan hệ giữa cô và Denji không phải là tình yêu, mà là niềm tin thuần khiết. Họ cùng ăn, cãi nhau, xem TV — những khoảnh khắc nhỏ bé ấy khiến câu chuyện đẫm máu trở nên ấm áp hơn.
Cuộc sống hàng ngày của ba người là phần yên bình và quý giá nhất trong truyện. Đó là ảo ảnh của “hạnh phúc bình thường”. Chính vì quá ngắn ngủi, nên nó càng khó quên.

Nỗi Sợ Và Dục Vọng: Logic Của Ma Quỷ
Thế giới của Chainsaw Man được cấu thành từ “quỷ”. Mỗi con quỷ sinh ra từ nỗi sợ của con người. Càng nhiều người sợ điều gì đó, con quỷ đại diện cho nó càng mạnh. Ví dụ như “Quỷ Súng” tượng trưng cho nỗi sợ và sự phụ thuộc của nhân loại vào bạo lực. Nó không chỉ là một con quái vật, mà là chiếc bóng phản chiếu bản chất con người.
Cơ chế này tưởng như tàn nhẫn, nhưng lại rất rõ ràng: con người càng sợ hãi, quỷ càng mạnh. Cuộc chiến của Denji với quỷ cũng chính là cuộc chiến để chung sống cùng nỗi sợ. Là vật chủ của Quỷ Cưa, Denji không tiêu diệt nỗi sợ — cậu học cách sống cùng nó.

Từ Dục Vọng Đến Tự Do: Hồi Kết Của Câu Chuyện
Mục tiêu thật sự của Makima là tạo ra một “thế giới lý tưởng”. Cô muốn xóa bỏ nỗi sợ, khiến mọi đau khổ biến mất. Nghe có vẻ như cứu rỗi, nhưng thực chất là sự kiểm soát tuyệt đối. Cô muốn tất cả mọi người đều nằm dưới quyền mình, không còn buồn bã hay nổi loạn.
Nhưng Denji đã từ chối. Không phải vì cậu hiểu triết lý, mà vì cậu muốn tự quyết định — ăn gì, yêu ai, sống thế nào. Cậu không thông minh, cũng chẳng có lý tưởng cao cả, nhưng cậu hiểu một điều đơn giản: hạnh phúc bị kiểm soát không phải là hạnh phúc thật.
Cuối cùng, Denji tự tay kết liễu Makima. Không có lời tuyên bố hùng hồn, không có khoảnh khắc chiến thắng rực rỡ. Fujimoto khép lại câu chuyện bằng sự điềm tĩnh và ấm áp lạ thường. Denji không cảm thấy sung sướng vì trả thù; cậu chỉ muốn Makima “ở bên cạnh mình” — một cách đạt được ước nguyện đầy ám ảnh nhưng rất con người.

Hạnh Phúc Bình Thường: Hơi Ấm Sau Bạo Lực
Ở đoạn kết, Denji nhận nuôi Nayuta — kiếp sau của Makima. Cậu chăm sóc cô bé, nấu ăn, đưa cô đến trường. Đó là khung cảnh yên bình nhất trong toàn bộ truyện. Denji cuối cùng cũng có được “cuộc sống bình thường” mà cậu hằng mong, dù cái giá là máu và cái chết.
Đây chính là điểm khiến Fujimoto trở nên đặc biệt. Giữa bạo lực và hỗn loạn, con người vẫn khao khát hơi ấm — muốn trở về căn bếp, muốn ngủ yên, muốn được chạm vào sự dịu dàng. Bạo lực trong Chainsaw Man không nhằm gây sốc, mà để làm nổi bật những mong muốn nhỏ bé ấy. Giữa hỗn mang, con người vẫn muốn sống và muốn yêu.

Về Tác Giả: Sự Dịu Dàng Tàn Nhẫn Của Fujimoto
Trong các tác phẩm của Fujimoto, luôn có một cảm giác “rách nát”. Ông đặt sự dịu dàng vào giữa tàn khốc, khiến người đọc thấy được con người thật trong hoàn cảnh cùng cực. Trong phỏng vấn, ông từng nói mình quan tâm đến “con người sống tiếp thế nào” hơn là “làm sao để chiến thắng”.
Đó cũng là lý do Chainsaw Man được gọi là “kẻ dị biệt trong dòng manga shonen”. Nó có chiến đấu, nhưng chiến thắng không phải là mục tiêu; có trưởng thành, nhưng cái giá của trưởng thành là mất mát. Nó không nói về “trở nên mạnh mẽ hơn”, mà là “chấp nhận sự yếu đuối và vẫn muốn sống”.
Một Câu Chuyện Về Con Người
Phần kết của Chainsaw Man Phần 1 rất kiềm chế. Không có khẩu hiệu hùng hồn, cũng không có hạnh phúc trọn vẹn. Denji vẫn nghèo, vẫn cô độc, nhưng cậu đã học được cách chăm sóc người khác. Đó chính là sự trưởng thành.
Bộ truyện này khiến người đọc cảm thấy thật, vì nó thừa nhận rằng thế giới có thể không thay đổi, nhưng con người thì có thể. Denji không trở thành anh hùng; cậu chỉ muốn sống như một con người. Và có lẽ, đó chính là điều khiến Chainsaw Man chạm đến trái tim người đọc.
Nhấn để đọc — bước vào một thế giới tàn khốc nhưng cũng đầy dịu dàng.